Búa Xua
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Lộc ăn !

4 posters

Go down

Lộc ăn ! Empty Lộc ăn !

Bài gửi by Trạng Tròn Trịa Thu Feb 23, 2012 3:56 pm

Năm nay chưa hết tháng hai mà tui đã phải nhận lời mời sơ sơ là 4 cái đám cưới... Toàn là đám cưới ớ xa hong a` ..... scratch

Trạng Tròn Trịa

Posts : 81
Join date : 04/01/2012

Về Đầu Trang Go down

Lộc ăn ! Empty Re: Lộc ăn !

Bài gửi by Zee Zữ Zằn Thu Feb 23, 2012 4:23 pm

Thì anh mới may cái áo dài khăn đóng. Tiện mặc đi 4 cái đám cưới cho đã. Chứ đi 1 đám rồi bỏ bộ đồ viá nằm chèo queo theo tháng năm thì hơi uổng. Laughing
Zee Zữ Zằn
Zee Zữ Zằn

Posts : 709
Join date : 03/01/2012

Về Đầu Trang Go down

Lộc ăn ! Empty Re: Lộc ăn !

Bài gửi by Trạng Tròn Trịa Thu Feb 23, 2012 5:45 pm

Hình như càng già càng bị mời đi ăn đám á ! Very Happy

Trạng Tròn Trịa

Posts : 81
Join date : 04/01/2012

Về Đầu Trang Go down

Lộc ăn ! Empty Re: Lộc ăn !

Bài gửi by Zee Zữ Zằn Thu Feb 23, 2012 8:11 pm

Em có 2 cái trong tháng 3, nhưng em chữa già à nghen Lộc ăn ! 2032925841
Zee Zữ Zằn
Zee Zữ Zằn

Posts : 709
Join date : 03/01/2012

Về Đầu Trang Go down

Lộc ăn ! Empty Re: Lộc ăn !

Bài gửi by Tàn Tơi Tả Fri Feb 24, 2012 12:02 am

Chừng nào tui cứ dzợ tui mời ông hen ? Lộc ăn ! 464751818
Tàn Tơi Tả
Tàn Tơi Tả

Posts : 358
Join date : 04/01/2012

Về Đầu Trang Go down

Lộc ăn ! Empty Re: Lộc ăn !

Bài gửi by Tui lang thang Fri Feb 24, 2012 1:26 am

Trạng Tròn Trịa đã viết:Hình như càng già càng bị mời đi ăn đám á ! Very Happy

Lão Trạng ... Tui thấy bà già này cũng hơi giống giống ôn cyclops



TUỔI GIÀ BUỒN
Trần Cẩm Tú

Ngày của bà già … một ngày như mọi ngày
Sáng thứ hai nào cũng một điệp khúc
- Anh ơi, Retire đi anh, mình không đi Casino thi cũng đủ tiền sống, vẫn có cơm ngày ba bữa mà anh. Em sẽ hà tiện không mua thuốc nhuộm tóc nữa để tóc bạc, già cùng với anh. Ở nhà một mình buồn quá hà.
- Ở nhà đi ra đi vào nhìn nhau, bùn ( buồn ) rồi sinh chuyện để cãi nhau hả ? Thôi không dại đâu.
Thế là ông già vẫn nhất định lặn lội đường xa lái xe đi làm để bà già ở nhà từ sáng thứ hai đến chiều thứ năm. Bà già thường chỉ buồn ngày thứ hai, rồi bận việc tổng vệ sinh nhà cửa cũng nguôi ngoai nỗi lòng . Qua thêm ngày thứ ba, đến ngày thứ tư thì thấy “ Mai anh về rồi “.
Vợ chồng già Ngưu Lang Chức Nữ vài ngày để cuối tuần về vui vẻ, lại thêm còn đi làm còn có tiền xài không phải tính toán không tốt hơn sao ?. Cũng có đôi lúc bà già còn thoải mái được Home Alone, không phải nấu cơm hàng ngày… Bà già phục lăn ông già là con người sâu sắc thấy xa hiểu rộng tính toán việc tương lai như thần. Ông già vỗ vai bà già an ủi, cười cười
- Anh mà bị gì đi luôn thì em được lãnh nhiều tiền lắm đấy, chết vì hãng mà .
Làm bà già lại giật mình và mất công suy nghĩ lo lắng – Không có ông già thì ai lái xe đưa mình đi Casino vậy có nhiều tiền làm gì đây ?. Không có ổng tụi nhỏ bắt mình về ở với tụi nó, hầu tụi nó chắc thân già mình chết sớm quá. Mà không ở với tụi nó thì ai chịu chứa chấp mình đây ? Con em gái đã nói – không ai thích cho người già Share phòng đâu, vài năm sau nhà có ma thì ghê lắm –
Ông già lái xe đi rồi, bà già bắt đầu đeo kiếng đi Clean Up nhà cửa. Lấy chổi lông gà phủi bụi sơ sơ đồ đạc, rồi đi đảo một vòng quanh nhà xem sàn nhà chỗ nào dơ thì đánh dấu để lau đúng chỗ đó. Càng ngày bà già càng có kinh nghiệm không cần còng lưng đẩy máy lau nhà khắp cả nhà nữa, mà nhà vẫn sạch sẽ. Bạn bè đến nhà ai cũng khen hết - Giữ nhà kỹ như vậy dễ bán được nhà lắm đó –
Xong xuôi mọi việc, bà già ra mở Computer…
Những Email dậy người già cách sống làm người đứng đắn đàng hoàng…. khỏe mạnh thân xác … tinh thần đạo đức, vui tươi… bà già Delete ngay tức khắc. Khổ lắm lời hay ý đẹp của thiên hạ gửi tới từ ngày có Email, bà già đọc cả trăm lần, thuộc lòng rồi, ai mà chẳng biết nhưng có làm được đâu. Biết Sân là không tốt nhưng đụng chuyện là Sân kéo đến nhanh hơn Tornado nữa. Đối với bà già lý thuyết thì hay nhưng hành thì khó hơn lên trời.
Bà già cũng chẳng còn mê đọc truyện tình như hồi còn trẻ nữa. Những chuyện tình cảm lâm ly ướt át ,… bà già thấy con tim mình vô cảm quá. Các nhà văn thường là những người có nội tâm sâu sắc, có chiều sâu … thấy đời là bể khổ nên thích viết truyện buồn, cảm động… Những truyện này được độc giả nhỏ lệ khen hay. Bà già với tâm hồn già nua, hết đa cảm đa sầu nên thích đọc truyện vui hơn. Khổ nỗi truyện vui lại ít hơn truyện buồn.
Còn những Email báo động về thức ăn độc hại… bà già cũng thẳng tay xóa hết vì từ lâu rồi, đi chợ những gí Made in VN, China bà già bỏ ngay xuống không bận tâm thương người VN thất nghiệp nữa. Ăn đồ độc chết rồi làm sao yêu nước được ???. Nhất là ghét của nào trời cho của đó, kiếp sau là người Tàu thì tỉu hà ma là cái chắc.
Với những Email đăc biệt, bà già hứng thú Fwd tới bạn bè, để tỏ lòng cám ơn những người rảnh rỗi dư thời giờ và có lòng chia xẻ, đã bỏ công lặn lội trong những rừng Web, tìm ra báu vật đem gửi khắp nơi tặng người.
Xong phần Email, bà già qua phần đọc tin tức của báo chí VN… Đọc tin tức của báo Mỹ mệt óc lắm đôi khi lại bé cái lầm nữa. Càng ngày bà già càng giảm đọc dần các Web. Đọc bình luận của các tay viết chính trị, bà già cứ như đi vào mê hồn trận, ai viết cũng hay cũng có lý hết … nhưng chỉ trên lý thuyết… thực tế mọi chuyện vẫn bình chân tại chỗ. Đôi lúc muốn lấy le với các ông bạn xưa, ta đây tuy già và là đàn bà nhưng vẫn Care việc quốc gia đại sự, bà già tổng hợp suy nghĩ của các ông chính trị gia đem ra bàn luận… Nhưng trí nhớ không còn nhiều, chỉ nhớ lõm bõm… nên nói một hồi bà già phải ngừng ngang xương vì thấy mình nói lung tung chẳng ra đâu vào đâu, không có lý luận vững chắc chút nào cả.
Đọc tin tức mình của VN, thì máu nóng trào lên … thường là bà già phải vội mở You Tube nghe mấy bản hùng ca VN để tìm lại nhiệt huyết của thời tuổi trẻ. Bà già yêu nước thật đấy. Nhưng bà già lại lo, yêu nước quá, sau khi chết 49 ngày đi đầu thai bị về VN làm con nhà nghèo thì đời khổ lắm.
Bà già chán đời quá… sao thấy mình như sống để chờ chết… Bà già nghĩ đến việc làm sao … sống vui, sống khỏe như mọi người…
Đi bộ… Nhưng mùa hè ra đường thì nóng chết, mấy con bọ vo ve bên tai … thật khó chịu. Mùa đông thì lạnh cóng… răng đánh lập cập, hư răng, tốn tiền đi làm răng giả. Thôi chạy máy nửa tiếng ở trong nhà cho xong, đủ cho chân tay không bị cứng ngắc, đứng lên ngồi xuống không bị khó khăn là được rồi. Ao sai ao xiếc bị trúng gió lại sanh chuyện khổ thôi. Ra ngoài trời vừa đủ để khỏi phải uống thêm Vitamin D là được rồi.
Đi Gym… Bơi trong nhà, không nắng không lạnh thích lắm. Nhưng các cụ ông cụ bà hứng lên không Control được bậy bạ thì sao ? Eo ơi dơ chết !!! Nước Chlorine tẩy hết mùi vị đấy nhưng lại làm tóc rụng tơi tả thành sư bà bất đắc dĩ, mất công đi mua mũ đội. Rồi còn vào phòng tắm hơi, hơi nóng đã thật, đâm ghiền….nhưng da già không còn sức hồi xuân, dãn luôn trở thành đại lão bà bà làm sao xưng em được với ông già, kỳ chết.
Ngồi thiền … Tâm được tĩnh lặng bao lâu trong một ngày…? Hết thiền thì Nghiệp cho tính nào thì vẫn nhất định khư khư giữ tính đó !!! Nếu không có minh sư hướng dẫn dễ bị tẩu hỏa nhập ma, tưởng mình đắc đạo xuống thế trước Đức Phật Di Lặc nữa thì sao ???. Thiền dở dở ương ương, lúc thiền là cảnh Phật, lúc xả thiền nhập thế còn hơn ai, kiếp sau thành thầy tu đi nửa đường trần thì còn tội nghiệp nhiều hơn ?
Đi du lịch … không có sức khỏe vừa mỏi chân vừa tốn tiền, tốn tiền lớn chứ không phải tiền nhỏ… Muốn xem cảnh đường xa xứ lạ… mua Video về xem vừa nhàn vừa rẻ.
Viết truyện gửi bạn bè đọc cho vui … bạn lo làm giầu im lặng là vàng … Buồn !!!. Bạn có chê viết bá láp, làm ơn đừng viết nữa đi không ?. Vì vậy sự nghiệp văn sỡi thứ thiệt cứ nhất định không chịu tiến lên. Nói là viết cho mình vui ??? Khoa trương quá. Từ cổ tới kim có ông bà văn sĩ thành danh nào cất tác phẩm của mình vào tủ rồi ngồi cười đắc ý ... khà khà , không trình làng tác phẩm của mình không ??? Văn chương hạ giới rẻ như bèo, nhất là văn chương trên mạng người người viết văn.
Gặp bạn bè ăn nhậu, gọi Phone nói chuyện với bạn bè … không rượu mà lời vẫn ra… lúc thì mình bị mất lòng , lúc thì bạn giận… Ai cũng nghĩ ý kiến của mình đúng cả, sao nó nói chuyện ngang như cua thế, nghe mà bực cả mình lên…. Muốn lên thiên đàng, cõi Phật thì phải ít nói, và ít nghe luôn. Vì nghe rồi mà chẳng nói sợ bạn buồn, cứ thế mà xoay vòng, không trầm luân mới là chuyện lạ.
Niệm Phật Nam Mô A Di Đà, tụng kinh đọc chú … nhưng ông Phật có thèm nghe không để đem bà già vẫn tham sân si về cõi A Di Đà ? Bà già vẫn Sân khi bị ngược ý. Bà già vẫn Tham, mua 5$ xổ số mỗi tuần. Bà già vẫn Si khi mơ trúng độc đắc mấy trăm triệu, trằn trọc suốt đêm suy nghĩ hoài có nên chia tiền cho người ghét mình không đây ?
Làm vườn … trồng rau, trồng ớt, trồng hoa… Mỗi lần ra vườn, cứ như đi ra chiến trường chiến đấu gian khổ với đàn muỗi. Đã cẩn thận trang bị vũ khí hóa học cùng mình, vậy mà lần nào cũng bị kẻ thù chích cho vài mũi, ngứa cả tuần. Gặp con ong lạc bầy tấn công thì thê thảm cả tháng.
Đi Shopping… mua gì đây ? Đồ đạc tích lũy mấy chục năm, chật cả nhà, đâu cần mua thêm . Quần áo On Sale cũng chẳng ham, có đi đâu mà cần quần áo nữa ? Già rồi có ai còn dòm mình khen mình đẹp hơn xưa đâu. Ngắm máy móc Computer, máy chụp hình… kỹ thuật cao quá chẳng hiểu gì cả nên chẳng thích.
Đi làm việc thiện giúp người…. Bà già có một bà bạn đã giác ngộ, lên chùa làm công quả. Theo Sư tụng kinh, và đăc biệt là hăng hái tốn tiền đi chợ nấu cơm chay cho bá tánh ăn no nê để tu cho giỏi… Được vài tháng thì xin nghỉ việc, hỏi thì bà ngập ngừng mãi mới nói lý do. Hóa ra là bà chịu đời không thấu những lời nói của các người con Phật. Bà nói - Thôi tu tại gia thì cái tôi của mình mới không bị Hurt, mới bình yên đi trọn đường trần, hì hì -.
Một bà khác văn minh hơn, nhập vào dòng chính của nước Mỹ đi làm Volunteer ở bệnh viện. Có lẽ thấy bà người ngoại quốc tiếng Anh chắc nói không giỏi như Mỹ đen, nên bệnh viện đưa cho bà công việc đẩy xe giúp bệnh nhân cần ra ngoài trời thở không khí trong lành. Bà làm được hơn tháng thì xin nghỉ việc vì lý do đau chân quá đi không nổi. Bà thỏ thẻ nói – Già rồi, cứ tưởng mình còn ngon lành. Rồi bà cười nói tiếp - Thương mình hơn thương người là chuyện phải làm, là chuyện kinh thiên động nghĩa của con người, nếu không trời tru đất diệt, hà hà -.
Ngồi nhớ 2 thằng cháu ở xa lắc xa lơ …, bà già lại không dám nhớ vì sợ khóc ròng. Thôi đành phải nhớ đến câu thằng cháu 2 tuổi nói với bà già - Go Away – khi mẹ nó bế nó, đến đón nó về nhà nó . Thằng 2 tuổi rưỡi thì khi thấy bà già ngồi trên cái ghế làm việc của mẹ nó, nó đã đẩy bà già ra rồi nói – Mami’s Chair – Dở mặt há, OK Fine, bà không thèm nhớ tới tụi con nữa, khỏi buồn rơi nước mắt khóc nhớ thương. Tiền vé máy bay đi thăm tụi con trong thời buổi kinh tế khó khăn càng ngày càng tăng lên đó, biết không.
Bà già buồn quá, cái gì cũng không muốn làm…với đủ lý do….?” Vậy làm gì đây cho qua thời gian ???
Xong việc nhà bà già giết thời giờ bằng chơi Games… mắt mờ, tay run, chậm chạp, đánh hoài không Finish được cái Game Plants vs Zombies. Khó mà giết hết tụi Zombies …vì nó Endless… nên bà già chán
Cuối tuần ông già về, cũng chơi Game, đánh hoài cũng không thắng… nên than bùn… rủ đi Casino cho đỡ bùn. Quên bùn được mấy tiếng, về nhà còn bùn hơn, vì tiếc tiền.
Tháng trước bà già xem quảng cáo về Slot Machines Video Games, thích quá vác về nhà mấy đĩa. Khoảng 7 đến 20 đô một đĩa, mỗi đĩa có đến hơn 10 Slot Machines, ít nhất từ 1 Cent đến 25 đô cho một bấm tay.. Tiền giả nên giầu, có tới 25 ngàn đô la tha hồ bấm lia lịa, không thèm chơi 1 cent nữa, chơi ngon 1 đồng.
Vẫn nghe tiếng nhạc ồn ào vui tai, ngồi nhịp chân theo tiếng nhạc. Vẫn nhẩy nhổm lên, tim đập thình thịch, mừng húm khi được Bonus nhiều tiền. Được Bonus ít tiền cũng chửi thề Shit. Mắt vẫn liếc vào Bankroll xem còn bao nhiêu tiền, chỉ khác một điều là không buồn nữa khi tiền đi xuống. Đôi khi còn lỳ, chơi tới bến luôn xem thế vận thăng trầm tới đâu.
Video Games còn lịch sự cho mình được quyền chọn 2 thế giới. Một Real World Odds, hai là Dream World Odds. Real thì giống như ở Casino, thua te tua. Dream thì thoải mái thắng hoài, thua ít, như mình mộng mơ. Bà già vào Real thấy Bankroll đi xuống nhiều cũng oải lắm. Nên xẹt qua Dream cho lên tinh thần, để thấy số mình không phải là số con rệp. Nhưng ông già chìa tay ra - Tiền đâu, đưa cho anh !!! Tiền giả làm sao lấy ra được, cụt hứng, cười trừ. Nhưng bà già vui lắm, bà già buồn nên mới thích kéo Slot Machines, chứ bà già đâu có ghiền cờ bạc, mà sợ Homeless.
Đứng nấu cơm rửa chén, mở băng nghe Sư tụng Nam Mô A Di Dà Phật đấy mà đầu óc vẫn còn vẩn vơ thương yêu giận hờn từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ bằng cái kim …
Mướn phim về coi, bụng không hẳn là đói mà cái miệng thì cứ muốn ăn. Những hào hứng của phim đấu võ ngã bình bịch, bắn súng đùng đùng, những giọt lệ ngắn dài của phim xã hội… cũng phải tạm ngừng lại để đôi chân tìm đường vào bếp. Mắt dán vào màn ảnh TV, miệng phải nhai nhóp nhép mới yên tâm coi hết cuốn phim. Kết quả là nhiều mỡ, nhiều thịt, cái bụng nổi phồng lên, lúc cần ngồi xổm hay ngồi bẹp dưới đất thì không ngồi được.
Còn chơi Games, chẳng đói cũng chẳng khát… người không thịt làm gì có mỡ, nên chụp hình mà chụp xa xa nho nhỏ, hình ăn ảnh, gửi hình đi được khen – Càng già càng trẻ, đẹp như người mẫu -.
Vậy thì một ngày bấm máy một vài tiếng, lãng quên Cái Tôi của mình bấy nhiêu tiếng, không phải là Thiền hay sao ?
Có lão bà bà nào sống bất bình thường giống bà già không ? Chắc là không quá… nhìn quanh bạn bè, lão bà bà nào cũng khoẻ mạnh trẻ trung vui tươi yêu đời và vẫn Romantic với oan gia của mình, thế mới hay chứ.
Xin chúc các lão bà bà sống vui yêu đời cho đến ngày phải cất bước ra đi.

Tui lang thang

Posts : 84
Join date : 10/01/2012

Về Đầu Trang Go down

Lộc ăn ! Empty Re: Lộc ăn !

Bài gửi by Trạng Tròn Trịa Fri Mar 02, 2012 8:06 pm

Anh Tui chơi tui á há?Lộc ăn ! 352831022

Mới đi xong 1 đám. Còn 3 cái nữa... Lộc ăn ! 175599163

Trạng Tròn Trịa

Posts : 81
Join date : 04/01/2012

Về Đầu Trang Go down

Lộc ăn ! Empty Re: Lộc ăn !

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết